Đề bài: Cảm nghĩ của em về mùa hạ cuối cùng của thời áo trắng
Bài làm
Ai cũng có một thời để nhớ về, tôi cũng vậy, có lẽ đối với cuộc đời tôi những ngày ha cuối cùng của thời áo trắng là những kỉ niệm khó phai nhất. Trên khắp những nẻo đường những chùm phượng đỏ đã băt đầu lên ngôi. Từng chùm, từng chùm cứ đua nhau khoe những giữa cái nắng oi ả của mùa hạ, nó như tô thêm vào kỉ niệm thời học sinh của tôi. Không ai cùng đi chung một con đường, sau khi kết thúc kì học cuối cùng của lớp 12 này, chúng tôi mỗi đứa một ngả đường, với bao khó khăn thử thách phía trước. Nhìn chúng bạn mà tôi chợt nghĩ đây là mùa hạ cuối cùng của thời học sinh rồi sao..
Cảm nghĩ của em về mùa hạ cuối cùng của thời áo trắng
Cảm xúc của tôi lúc này thật rối bời, một chút gì đó vui vui, chút gì đó hồi hộp, chút lâng lâng, nhưng khoảng trống về nỗi buồn là nhiều nhất. Tôi thấy nhớ ngôi trường thân quen, nhớ các bạn, nhớ thầy cô, nhớ chút gì đó gọi là sự ngây ngô của tình yêu tuổi học trò. Chưa bao giờ tôi thấy quý trọng thời gian như bây giờ, tôi chân trọng từng phút giây cuối cùng của thời áo trắng. Tôi nghĩ mình có chút gì đó đồng cảm với Xuân Diệu: "Tôi muốn buộc gió lại, Tôi muốn tắt nắng đi", tôi cũng vậy tôi muốn thời gian ngừng trôi để níu giữ thời học sinh của tôi. Nhưng tôi chợt nghĩ lại thời gian đi nào có quay trở lại, như những cnahf phượng kia một năm chỉ được nở một lần, chắc chúng cũng muốn mình tường tồn, mình khoe sắc lắm nhưng không thể. Và tôi cũng vậy.
Suốt 12 năm ngồi trên ghế nhà trường, vô tư, hồn nhiên, không phải lo lắng, băn khoăn hay nghĩ ngợi quá nhiều ngoài chuyện học tập. Nhưng sau mùa hè này, các bạn sẽ phải định hướng con đường đi trong tương lai cho mình. Con đường đi đó sẽ được quyết định ở năm 12 này một phần, sự nỗ lực và cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng. Tôi còn nhớ ngày xưa mình còn bé tí có những lúc áp lực học hành tôi chỉ muốn mau mau học cho xong lớp 12, để được rộng cánh bay đi. Nhưng giờ đây khoảnh khắc này đến tôi lại thấy sợ, sợ mình không đủ sức bay trước những abxo táp, phong ba của cuộc sống ngoài kia.
Thời gian cứ thế trôi rồi ngày chia tay cũng đến tôi thấy mình như vừa bị mất mát đi thứ gì to lớn lắm của cuộc đời. Và thế là tôi cũng đã hiểu được nỗi buồn của ngày chia tay, chia tay ngôi trường cấp 3, chia tay lũ bạn. ngày mai mỗi đứa sẽ một nơi, đứa học trường này, đứa trường khác, chúng ta sẽ chẳng còn có dịp gặp lại đầy đủ các thành viên của lớp, sẽ chẳng bao giờ có lại cái không khí của những buổi đến lớp, của những buổi đi chơi ngày xưa, tất cả đã lùi vào dĩ vãng. Dẫu biết rằng chúng ta vẫn có thể gặp nhau, nhưng cái cảm giác của một thời áo trắng đã xa thật rồi.
"Chúng ta rồi ai cũng sẽ phải trưởng thành, phải bay ra khỏi tổ ấm của mình" mỗi lời nói của thầy Hiệu trưởng là một giọt nước mắt tôi tuôn rơi, tôi sợ lắm tôi sợ tôi chưa đủ trưởng thành để đối mặt. Tôi sợ tôi sẽ bị lạc đường và không tìm được lối thoát. Tôi sợ cuộc sống ngoài kia vì họ toàn là những người lạ thôi. Có lẽ những kỉ niệm suốt 3 năm học trên ghế trung học phổ thông sẽ là những điều tươi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người về sau. Vì đó là bước ngoặc, là những suy nghĩ của một người sắp phải lớn.
Tôi sẽ nhớ lắm, nhớ mãi những lần bị chép phạt, những lần không thuộc bài bị thầy mắng, nhớ lắm những kỉ niệm của thời học trò. Dù tôi chauw chuẩn bị đủ hành trnag cho cuộc sống ngoài kia, nhưng tôi vẫn sẽ bước tiếp, tôi sẽ chọn cho mình một ngôi tường nào đó, để bước vào thời sinh viên,. Để rồi khi tôi trơ về tôi sẽ trở thành niềm tự hào của thầy cô. Để tôi nhớ mãi những tháng năm học trò của mình.
Cảm nghĩ của em về mùa hạ cuối cùng của thời áo trắng
Vĩnh biệt nhé thời áo trắng, sẽ không còn không khí của ngày gặp lại , không còn không khí của những buổi tựu trường, không còn không khí của những lớp học, không còn nữa. Chúng ta đã qua rồi cái tuổi mơ mộng giờ đã đến lúc chúng ta thực sự hòa mình vào dòng đời hối hả. Sẽ nhớ mãi những mùa hè đã qua, nhớ bạn bè, nhớ lớp học, nhớ ngôi trường.
>>> XEM THÊM :
-
Cảm nhận vẻ đẹp dòng sông Hương qua bài Ai đã đặt tên cho dòng sông
-
Có ba điều trong cuộc đời mỗi người nếu đi qua sẽ không lấy lại được thời gian lời nói cơ hội
-
Nêu quan điểm của em về trang phục áo dài và đồng phục của học sinh