Cơn gió mùa đông lạnh lùng lùa qua từng căn nhà phía những căn nhà chât hẹp, heo hút. Phía xa những căn nhà tưởng chừng lạnh lẽo đấy luôn đầy ắp những nụ cười, Và mỗi tối khi màn đêm buông xuống gió bấc như không bao giờ rời xa những bức tường yếu ớt, ánh đèn trong căn phòng vẫn sáng le lói hơn bao giờ hết, ấm áp tỏa ra một thứ ánh sáng kì diệu. Những ngôi nhà của xóm nghèo của những đồng không mông quạnh khi về với chốn nông thôn nhưng ở đó cũng chất chứa bao nhiêu niềm hạnh phúc niềm vui giản dị mà nhiều người đáng mơ ước.
Mỗi buổi sáng thức dậy, điều bạn ước đầu tiên trong khung cảnh mùa đông lạnh lẽo này là gì? bạn ước có người mang tới cho bạn chậu nước ấm để lau mặt, một bánh mì kèm theo sa lát và một cốc sữa nóng. Bạn ước mỗi sớm mai không phải đi học không muốn tới trường không muốn ăn những thứ mà người khác coi là " sơn hào mĩ vị" với lí do là đã ăn nó mỗi ngày tới phát ngán. Bạn ước sao bố mẹ đi cả ngày để được chơi những trò tiêu khiển những buổi tụ tập và cả những giây phút quá vui sướng đến nỗi đánh mất mình.
Nhưng bạn có biết những người nghèo nếu họ không có điều hòa không ăn lương cao mỹ vị không có ô tô đưa đón và chân trần bước đi trên những con đường đầy mưa dầm và sỏi đá là gì không? Hạnh phúc đơn giản của họ chỉ là mỗi sáng , mỗi khi thức dậy, họ được nghe tiếng ba dậy sớm, bổ củi sau vườn, mẹ đi dép lê bước đi trong gian phòng chật hẹp nấu mỗi sáng. Và mỗi khi mệt mỏi hay buồn bã họ thấy khuôn mặt của ba mẹ luôn ấm áp mỉm cười và ân cần.
Hạnh phúc của những người nghèo chính là niềm vui mà những người thân trong gia đình tìm thấy và sưởi ấm cho nhau. Đó không phải là vấn đề vật chất là tài sản hay món quá quý giá được mua tới hàng chục triệu thậm chí hàng chục tỉ đồng. Nó là một thứ vô giá- tình yêu thương được đong đếm được cả đời người. Nếu như trong câu chuyện phép màu đáng giá bao nhiêu của cô em gái bé nhỏ , thì phép màu và lòng yêu thương chỉ đáng giá hơn 1 đô la, trong tác phẩm món quà của Magi của O Henri , thì món quà có giá là tình thương yêu mà người vợ đã cắt bỏ đi mái tóc đẹp đẽ để mua chuỗi dây đi kèm với chiếc đồng hồ tặng chồng trong dịp giáng sinh. Còn người chồng thì bán đi chiếc đồng hồ vàng của bố và ông nội để lại để mua cho vợ bộ lược và cặp tóc đồi mồi. Họ ôm nhau khóc vì quá xúc động, món quà họ nhận được từ nhau không phải tính bằng tiền mà bằng đức hi sinh cảm thông và tình yêu.
Hạnh phúc đơn giản sẽ xuất phát từ những điều giản dị và chân thành, những điều dĩ nhiên mà khi mất đi mới cảm thấy nó quan trọng tới mức nào. yêu thương chính là món quà vô giá mà không phải ai cũng biết trân trọng. Mọi người cứ đi tìm hạnh phúc ở đâu xa xôi, điều đơn giản ngay bên cạnh lại bỏ lỡ lưng chừng..