Home / NHỮNG BÀI VĂN HAY / Một cánh cò Việt

Một cánh cò Việt

Nếu ai đã từng có tuổi thơ gắn liền với ruộng đồng với bờ đê với sông đào thì chắc hẳn không bao giờ quên được những khoảnh khắc của tuổi thơ. Những cánh cò đã đi vào trong giấc ngủ với tiếng à ơi thân thuộc. Cánh cò ấy tuối thơ ấy, ngày một bay xa, trong những giấc mơ cũng không còn gặp. Mỗi khi nhớ về lại thấy một điều gì đó mang mác, nhòa nhòa phảng phất như một làn khói lam chiều tỏa lên từ khói bếp. Không một ai gọi tên được nó là gì cũng không biết gọi tên cả cái cảm xúc bàng bạc hóa thân vào trong sâu thẳm tâm hồn, tất cả lặng thinh nín lặng và trông chờ một cánh cò chiều lả lơi trên những cánh đồng bờ đê..

Một cánh cò việt

Cánh cò ấy không chỉ là cánh cò bước ra từ đời thật, mang một dáng dấp gầy guộc ân cần và tha thiết đến thế, cánh cò chiều ấy còn gợi lên biết bao nỗi day dứt xưa kia của một thời cha ông để lại gợi về những áng văn chương những con người đã được nghệ thuật hóa. Những cánh cò bay mãi không mỏi, trắng muốt như thêu dệt cả chiều quê êm ả. Cánh cò ấy là cả hồn quê nước Việt, chỉ cần nghe gọi tên cũng đủ da diết mủi  lòng

" Cánh cò bay lả bay la

Bay từ cửa phủ , bay ra cánh đông"

Loading...

Ngày xưa mỗi khi nghe bà hay mẹ ngân nga câu hát tôi cũng chẳng hiểu hết cái hay cái điệu đà của nó nhưng tới bây giờ tôi mới cảm thấy mọi thứ hóa ra đã ăn sâu vào tâm hồn tôi. Cánh cò lấp lánh và kiêu sa trong nắng mới, từ mùa về từ biển trời và cả quê hương và tiếng gọi của tuổi thơ. Tôi ao ước không chỉ có cánh cò đó mà là cả trời việt hồn việt mà tôi có thể ôm trọn. Đó chính là pháo đỏ,câu đối cây nêu hay bánh chưng xanh dưa hành. Tôi ao ước những năm tháng đi qua cũng không thể thay đổi đi những truyền thống và tâm linh của người Việt. Để những người yêu cái đẹp văn hóa như tôi không phải lặng thinh bàng hoàng lạ lẫm và mãi hoài cổ về những điều xưa cũ và thốt lên một câu

" Hồn ở đâu bây giờ"?

Một cánh cò việt

Những thứ quí giá không phải là những thứ hào nhoáng mà là những thứ đẹp, giản dị. Cánh cò ấy, phải chăng vì gánh nặng thời cuộc thay đổi, những văn hóa pha tạp mà cũng trở nên chao đảo. Con người đấy phải chăng quá nhẫn tâm trước những mai một mà quên rằng trước đây đã có lúc dang rộng cánh tay để được tự do tự tại như cánh cò trắng ấy.

Hồn người Việt hồn quê, phảng phất trong những áng văn chương nồng hậu và đon đả cứ dẫn dắt ta về với tương lại với những con người xưa cũ với những nét văn hóa mang tầm vóc Việt. Cánh cò thôi không chao đảo để mang những giá trị đi khắp năm châu bốn biển để người đặt chân ở Pari hay Newyork, khi thấy những cành đào vẫn nhận ra, quê Việt mình ở đây, ngay trong tim trong trí óc trong con người và cả dòng máu này.

Loading...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *