Sinh ra và lớn lên được mệnh danh là một người có tài Tản Đà một trong số nhà thơ trẻ của Việt Nam với lối thơ ngông và mới lạ của mình đã bày tỏ những quan điểm của bản thân trong cuộc sống. ở đó chúng ta cũng không quên một Tản Đà ra sức lo lắng với thế sự với cuộc sống con người. Ngoài các tác phẩm như Hầu trời hay KHối tình con thì chúng ta phải kể đến Thề non nước.
Đoạn trích viết về cô đào Vân Anh và người lữ khách cùng nối lời nhau, làm thơ vịnh bức tranh sơn thủy có 3 chữ triện, chữ Nôm “Thề Non nước” mà thành bài thơ này. Với lối thơ dân gian lục bát thì bài thơ được viết ra một cách có nhạc điệu và cũng vô cùng cảm xúc , truyền cảm hứng cho người đọc người nghe. Bài thơ cũng là một cách để thể hiện tình yêu nam nữ say đắm thông qua đó lại thể hiện một tình yêu quê hương đất nước thiết tha nồng hậu.
Và để mở đầu cho mạch cảm xúc thì bài thơ bắt đầu với bốn lời vịnh của người du tử lữ khách kia:
“Nước non nặng một nhời thề
Nước đi đi mãi không về cùng non
Nhớ nhời nguyện nước thề non
Nước đi chưa lại non còn đứng không”
Nước non là một cặp vần khi nói tới và cũng là một cặp vần khi người ta vẽ những bức tranh về sơn thủy hữu tình. Những người thi sĩ đã rất khéo léo để tách 2 nhân tố này rời khỏi nhau nhưng là để gắn chặt chúng lại với nhau hơn. Vẻn vẹn bốn câu thơ thôi mà đã gợi lên một hình ảnh vô cùng thiêng liêng mà hình ảnh đó đã có lúc khắc khoải trong trái tim của những con người bị nước mất nhà tan.
Chất chứa trong đó chính là hinh ảnh biệt li nhưng cũng là tình cảm lớn mà người sáng tác dùng để bày tỏ nỗi niềm của mình. Nước đó non đó hay chính là đôi nam nữ chạm phải nỗi lòng nhau để rồi sợ có lúc phải li biệt. nhắc tới đây giọng thơ lại mang một nỗi niềm chua xót luyến tiếc. Và như để tiếp lời cho người lữ khách Vân Anh đã tiếp lời:
“Non cao những ngóng cùng trông
Suối khô dòng lệ chờ mong tháng ngày
Xương mai một nắm hao gầy
Tóc mây một mái đã đầy tuyết sương
Giời tây ngả bóng tà dương
Càng phơi vẻ ngọc nét vàng phôi pha
Non cao tuổi vẫn chưa già
Non thời nhớ nước, nước mà quên non!
Dù cho sông cạn đá mòn
Còn non còn nước hãy còn thề xưa”
Đáp lại những câu thơ đầy tình cảm và ngụ ý của chàng trai chính là sự thương thầm nhớ trộm và gửi lời yêu thương tơi cho người đối diện với những câu thơ đầy ngụ ý. Hình ảnh hiện lên sừng sững chính là hình ảnh của núi và non. Cho dù li biệt như thế nào thì núi non cũng chờ nhau không bao giờ muốn tách rời. chỉ những hình ảnh như sương mai một nắm hay tóc mây đã phai cũng thể hiện sự chờ đợi một lòng.
Có thể nói những tâm hồn đang yêu đang có ngọn lửa của tình yêu đẹp như ngọc như vàng. Dẫu cho sông có cạn đá có mòn thì non nước vẫn không quên khi vẫn còn sống trên cõi đời này.
Cũng như Vân Anh người lữ khách cũng đáp lại với những ngôn từ rất chỉnh và cũng đây tình cảm
“Non cao đã biết hay chưa?
Nước đi ra bể lại mưa về nguồn
Nước non hội ngộ còn luôn
Bảo cho non chớ có buồn làm chi!
Nước kia dù hãy còn đi
Ngàn dâu xanh tốt non thì cứ vui”
Những dòng thơ của Vân Anh là những lời của non hay chính là những lời mang dáng dấp của đợi chờ trông mong thì người con trai giờ đây đã lên tiếng về tình yêu và khẳng định tình yêu chân chính và không bao giờ quên của nước.
Và câu thơ như là một lời an ủi rằng dù có thế nào đi chăng nữa thì nước vẫn quay về vẫn một lòng với non. Sông cạn đá mòn nhưng đã là lời thề thì không bao giờ thay đổi. con người ta vốn tin vào số mệnh nhưng cũng tin vào lời thề nguyền. để chắc chắn một điều rằng những lời vừa nói ra cũng rất chân thành.
“Nghìn năm giao ước kết đôi
Non non nước nước chưa nguôi lời thề”
Như để khép lại những tình cảm đẹp đẽ bài thơ kết thúc với hai câu thơ hứa hẹn nguyện ước cùng nhau. Và cặp non nước lại một lần nữa quay về tái hợp lại với nhau. Non nước thề nguyền nghìn năm có nhau hay chính là non nước là một cặp không bao giờ tách rời nhau nữa. câu thơ cuối như một lần nữa khẳng định rằng non nước sẽ mãi không bao giờ tách rời, dù có ly biệt thì cũng tới lúc tái ngộ với nhau.