Home / VĂN MẪU THPT / Văn mẫu lớp 10 / Sau khi tự tử ở giếng nước Loa Thành, xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm gặp lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó ?

Sau khi tự tử ở giếng nước Loa Thành, xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm gặp lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó ?

Sau khi tự tử ở giếng nước Loa Thành, xuống thủy cung Trọng Thủy đã tìm gặp lại Mị Châu. Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó ?

Bài làm

Theo lời giao ước của hai vợ chồng lúc chia tay, Trọng Thủy đã tìm theo dấu lông ngỗng đến bờ biển. Đến đây, chàng đã đau khổ khi chứng kiến xác Mị Châu bên vũng máu. Trọng Thủy đã đau xót bế Mị Châu về an táng ở Loa Thành, khi chứng kiến cảnh vợ chết thảm thương như vậy, chàng luôn cảm thấy ân hận, dằn vặt và thương nhớ vợ. Đêm đêm Trọng Thủy lại ra giếng soi mình ra giếng thương nhớ vợ, do quá thương nhớ vợ nên chàng đã tưởng tuonjg ra Mị Châu đang vẫy tay chào mình dưới giếng, vì thế chàng cũng lao đầu xuống mà chết. Nhưng lạ thay khi tỉnh lại, Trọng Thuỷ thấy một lối đi dài, mờ mờ, ảo ảo, chàng mạnh dạn bước qua lối đó và thấy bên kia là một thế giới rộng lớn: chung quanh toàn nước và những sinh vật tuyệt đẹp mà cả đời chàng chưa bao giờ được nhìn thấy.  Vì cảnh vật quá đẹp nên chàng cứ vừa đi vừa ngước mắt ngắm nhìn không ngớt, chàng đi khắp nơi, bỗng nhiên chàng sực nhớ mình không biết mình đang đi đâu và chàng không nhớ đường về. Chàng quay người lại đằng sau để tìm đường về thì bỗng nhiên nhìn thấy có một toán lính đang đi đến, rồi bắt chàng đi. Chàng được dẫn đến một nơi rất đẹp, trước mắt chàng là rặng san hô nhìn có vẻ rất lâu đời, bên cạnh đó còn có hai chứ rùa to bự đứng canh trước cổng.

                                                                               mi-chau-trong-thuy

Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện Mị Châu và Trọng Thủy được gặp nhau

 

Chàng được dẫn đi vào sâu bên trong, nhìn thấy người thiếu nữ xinh đẹp ngồi trên ghế và chàng giật mình khi nhận ra đó chính là Mị Châu- vợ mình, chàng ngước nhìn lên thì thấy bên trên có dòng chữ ghi Thủy cung. Thì ra khi Mị Châu chết là lúc Long Vương đang đi lên thiên đình về Chứng kiến tất cả mọi việc nên Long Vương đã nhận nàng làm con gái nuôi. Mị Châu cũng vô cùng ngạc nhiên khi gặp lại Trọng Thuỷ. Nàng nhìn Trọng Thủy bằng ánh mắt  uất hận và vẫn còn đẫm lệ . Nhìn thấy vợ Trọng Thủy bật khóc rưng rức như một đứa trẻ lên ba, tiếng khóc như nỗi lòng của chàng mỗi lúc một to. Rồi bỗng nhiên chàng quỳ xuống, xin Mị Châu tha thứ cho những lỗi lầm của mình:

– Nàng ơi !  Ta đã hối hận vì những gì đã gây ra cho nàng, khi mất đi nagf ta mới nhận ra mình yêu nàng thật lòng. Khó khăn lắm ta mới tìm được nàng và gặp lại nàng . Ta mong nàng hãy tha thứ cho những lôi lầm của ta, thực tình lúc đó ta không thể nào làm khác được, đó là lệnh của vua. Ta biết những gì nàng giành cho ta đều là thật lòng, ta đã lợi dụng sự tin yêu đó ,phản bội nàng.

 Mị Châu vẫn còn giận Trọng Thuỷ rất nhiều ,nàng trách chồng:

Loading...

– Thiếp cũng vậy, thiếp cũng mong nhớ và muốn được gặp chàng. Nhìn thấy những cảnh vật, nhưng đàn cá tung tăng bơi lôi cạnh nhau ta lại nhớ đến chàng, nhớ đến những ngày tháng chúng ta hạnh phúc bên nhau. Nhưng khi nhớ đến việc chàng đã đánh mất niềm tin trong ta ta lại trách chàng rất nhiều. Không những thế ta còn là kẻ mang tội đồ của đất nước, đời đời kiếp kiếp này ta cũng thể nào rửa tội được. Ta xin chàng, xin chàng hãy đi đi ta muốn sống nốt quãng đời còn lại ở đây, ta không muốn nhìn thấy chàng!

Trọng Thuỷ càng đau khổ,ân hận hơn khi nghe những lời vợ nói,chàng vẫn kiên định cầu xin mong Mị Nương tha thứ: 

– Ta xin lỗi nàng, xin lỗi nàng rất nhiều. Nhưng ta cũng mong nagf hãy nghe ta nói dù chỉ một lần thôi. Qủa thực lúc đầu ta cũng muốn lừa dối cha con nàng, nhưng sau khi làm vợ chồng với nàng, được đầu ấp tay gối với nàng, thì ta thực sự yêu nàng.Tình yêu của ta trời đất có thể chứng giám. Tình yêu của ta, mọi thần dân ta đều biết. Ta thật ân hận khi đã đây nàng vào tình cảnh như vậy, ta đa ân hận đau đớn lắm mong nàng hãy hiểu cho ta. Ta ta thực sự không còn cách nào khác, ta cũng chỉ vì đất nước mình thôi. Ta biết ta ích kỉ nhưng ta không ta không còn lựa chọn nào khác. Từ khi nàng mất, ta đã giày vò bản thân rất nhiều, ngày nào ta cũng ra mộ nàng mà khóc,ta không thiết ăn uống cũng không thiết sống.Ta đã chọn cái chết để tạ tội .Mị châu ơi!Ta cầu xin nàng rộng lòng tha thứ!

Cảnh vật xung quanh nhu xao động, những đàn cá khi nãy còn tung tăng bơi lội giờ cũng đứng im, những rặng san hô vừa nãy còn tung tăng chơi đùa giờ cũng im lặng, dòng nước thì chảy nhẹ nhàng hơn. Mị Châu như hiểu được tấm lòng của Trọng Thủy, mắt ướt lệ, giọng nghen ngào:

 

-Thiếp tin vào tình yêu cảu chàng, thiếp cũng tin rằng những tình cảm chàng dành cho thiếp là chân thật không giả dối. Thiếp biết chàng cũng vì đất nước, vì nhân dân, vì giang sơn của mình làm trọng.Thiếp cũng biết cả hai chúng ta đều không có lỗi ,tất cả đều do cuộc chiến tranh phi nghĩa này.

Mị Châu vừa ngưng lời , thì chạy lại chỗ Trọng Thủy hai vợ chồng ôm nhau khóc. Tất cả mọi thứ xung quanh đều vỗ tay hoan hỉ như chúc mừng cho cuộc hội ngộ và tình yêu của hai người. Mị Châu bảo Trọng Thủy cùng nàng đến xin phép Long Vương cho hai người được sống lại để chấm dứt cuộc chiến tranh của hai đất nước và cùng xây dựng cuộc sống đầm ấm.Long Vương sau khi nghe xong câu chuyện cũng cảm động:

-Tuy hai con đã có tội lỗi, nhưng đã biết hối cải. Ta cũng động lòng trước tình cảm của hai con .Nhưng nếu sau này hai con còn mắc lỗi,phản bội nhau thì linh hồn hai con sẽ tự tan biến và không bo giờ có thể trở lị nhân gian nữa. Hai con có nguyện chung thủy với nhau cả đời không.

                                                                            maxresdefault

Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện Mị Châu và Trọng Thủy được gặp nhau

Trọng Thuỷ và Mị Châu cùng quỳ xuống thề trước mặt Long Vương sẽ chung thủy với nhau cả đời. Hai người chạy đến cảm tạ ân điển của Long Vương rồi cùng nhau trở lại trần gian. Sau khi trở về nước họ đã giải quyết chiến tranh, cùng xây dựng đất nước và sống bên nhau đến trọn đời.

Loading...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *