Tình yêu không đo bằng chiều dài thời gian mà đo bằng chiều dài của kỷ niệm
Bài Làm
Thời gian là vô hạn nhưng lại vẫn có thể đong đếm được thành phút thành giây và cả năm này qua năm khác. Nhưng liệu chăng kỷ niệm và kí ức là thứ vẫn có thể đếm được. Sẽ có những lúc bạn quên đi những điều đã từng xảy ra với mình nhưng sẽ tới một lúc bạn bắt gặp những điều quen thuộc những kí ức lại ùa về với bạn. Đã có một câu rằng “ tình yêu không đo bằng chiều dài thời gian mà đo bằng chiều dài của kỉ niệm”.
Những người đang yêu liệu chăng có chối bỏ điều này bởi hầu như người ta ở bên nhau và lấy thời gian ra làm đong đếm. Nhưng thời gian trong tình yêu chẳng bao giờ là tất cả. Người ta có thể ở bên nhau 3 năm, 4 năm và tới 9 năm vẫn có thể chia tay và chia li. Yêu nhau một thời xa nhau một thời chính là thế ấy. Thời gian chẳng nói gì lên tất cả khi ở bên nhau mà tâm lại xa cách, tình cảm chỉ loáng thoáng và nhàn nhạt. Thời gian chỉ có nghĩa khi hai người cùng đồng cam cộng khổ vượt khó qua biết bao nhiêu năm tháng khổ ải. Thời gian chỉ là thước đo của những người bình thường, sống cuộc sống nhân thế chứ không phải thời gian của những người yêu nhau. Trong tình yêu, thời gian ngắn lắm, người ta ở bên nhau cả ngày nhưng thời gian lại trôi qua rất mau bởi tất cả chúng đều được thêu dệt bằng niềm vui và hạnh phúc. Nỗi buồn kéo dài ra nhưng hạnh phúc lại co ngắn thời gian lại.
Tình yêu được đong đếm bằng kỉ niệm. Nếu ở bên nhau chẳng có kí ức hay xa nhau rồi mà chẳng nhớ ra những điều ngớ ngẩn nhỏ nhặt khi ở bên nhau làm cùng nhau thì chắc hẳn đó không phải là tình yêu. Ban đầu con người có cảm tình với nhau, rồi tới thích, rồi mới tới yêu. Những kí ức khiến cho con người gắn bó bền chặt với nhau và không muốn tách rời nhau. ĐÓ chính là lí do tại sao nhiều người lại có thể bên nhau lâu bền gắn bó với nhau như hình với bóng. Tình yêu là điều kì diệu nhất, biến những con người xa lạ trở nên thân quen và trở thành một gia đình. Những kỉ niệm khi yêu mang tới cho con người ta thứ cảm xúc hưng phấn và hạnh phúc. Con người sống thiếu tình yêu chẳng khác gì hoa bị thiêu đốt dưới ánh nắng mặt trời gay gắt nơi sa mạc.
Dẫu cho tình yêu bắt nguồn từ đâu và bao giờ thì người ta biết tình yêu kết thúc. Từ những kỉ niệm nhỏ nhặt nhất, dòng suối tình yêu sẽ đổ ra biển lỡn. Lòng biển thì luôn bao la đón chờ những điều kì diêu. Bộ óc con người cũng thế cũng được tạo hóa ban tặng cho trí nhớ cùng với hồi ức đẹp đẽ. Chúng ta có thể lãng quên mà cũng có thể ghi nhớ những kí ức- kí ức tình yêu
>>> XEM THÊM :
-
tình yêu có đôi khi cần nhất là dũng khí
-
cảm nghĩ về đoạn trích nỗi oan hại chồng trong vở chèo quan âm thị kính
-
phát biểu cảm nghĩ về truyện sống chết mặc bay