Home / NHỮNG BÀI VĂN HAY / Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày

Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày

Đề bài : "Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày."

Cuộc sống quả là rất kì lạ, trời sinh ra có những con người được sinh ra với mọi sự ưu ái của tạo hóa ban tặng nhưng có những người,những mảnh đời lại không nhận được sự ưu ái ấy mà thiếu hụt đi một phần trong cuộc sống này mà không được hưởng trọn vẹn như bao người khác

Đã có khi nào bạn nghĩ mình thật may mắn khi sinh ra có đầy đủ mọi sự ban tặng của tạo hóa? Đã có khi nào bạn nghĩ rằng vẫn còn có rất nhiều người bất hạnh hơn mình rất nhiều ?. Họ ở một chốn nào hay một góc nào đó trên trái đất này, thực sự có vô vàn các bạn ạ. Có nhiều những người luôn than vãn cuộc sống này nọ chỉ vì một khó khăn nhỏ hay là những thiếu thốn trong cuộc sống nhưng vẫn không biết được rằng xung quanh còn nhiều người kém may mắn hơn cả mình nữa. Một nữ nhà văn đã từng như thế cho đến một ngày bà chợt nhận ra mình may mắn hơn người khác khi chứng kiến được một người không có chân để đi giày “ tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày “ Lời tâm sự chân thành của bà đã thức tỉnh được hàng triệu trái tim ,đã hướng đến cho con người nhận ra được nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống của mình

Nhà văn nói câu này ra khiến cho mọi người phải suy ngẫm để nhìn lại chính bản thân mình, những gì mà tạo hóa ban cho chúng ta phải biết trân trọng từng ngày từng giờ

 "Tôi đã khóc vì không có giày để đi"  đó là một lời tâm sự chân thành nhất bởi vì những người sống trong môi trường và điện tốt cho nên khi không có thứ mà mình thích thì chán nản vì không có đôi giày đó để làm đẹp, để khoe với bạn bè cùng trang lứa. Tôi hiểu được rằng những cô bé cậu bé khi đang đi học hay đòi bố mẹ mua cho quần này áo nọ rồi những đôi dép đôi giày đẹp nhưng khi không đáp ứng được thì lại bướng bỉnh bực tức giận dỗi và khóc lóc giống như kiểu ăn vạ. Thậm chí có những bạn còn bỏ nhà ra đi chỉ vì bố mẹ chưa đủ khả năng để đáp ứng được, vấn đề này xảy ra xung quanh chúng ta rất nhiều nhưng họ có biết được rằng đâu đó vẫn có những người có một đoi giày đẹp nhưng họ lại không có chân để đi đôi giày đó. Đó là hình ảnh những em bé bị khuyết tật bẩm sinh, tạo hóa đã không ban tặng cho họ đôi chân để đi, đôi tai để nhìn và đôi mắt để lắng nghe, đó là sự thiếu hụt một phần trong cuojc sống đó mà chúng ta không hề hay biết được hay có những người không hề quan tâm không hề nghĩ đến. Câu cho đến khi tôi nhìn thấy ẩn sâu trong đó là cả một vấn đề bao hàm sâu sắc, lời tâm sự bộc bạch chân thành để thức tỉnh biết bao con người

Loading...

Chúng ta mỗi người sinh ra có một số phận riêng, không ai có thể được lựa chọn nơi mình sinh ra nhưng có thể chọn cách mình lớn lên. Sống ở đời ai mà chẳng gặp khó khăn thiếu thốn này nọ nhưng mà đâu đó ở bên ngoài kia có biết bao mảnh đời bất hạnh thiếu hụt chân tay, thiếu hụt cả tình thương của bố mẹ ,phải tự bản thân mình chăm sóc có khi là không có sự giúp đỡ của người khác. Những người như vậy họ đã kém may mắn, đáng lẽ người khóc phải là họ chứ không phải là chúng ta. Vậy thì tại sao chúng ta không vượt qua mọi gian khó được chứ

Khi đọc lời tâm sự của nhà văn tôi lại nhớ đến hình ảnh của người thầy giáo đáng kính Nguyễn Ngọc Kí bị tật nguyền cả đôi tay phải dùng chân để viết từng chữ , có những lần bị chuột rút đau đớn vô cùng nhưng niềm tin sức mạnh và nghị lực của họ luôn chay bỏng và không bao giờ tắt

Tôi tin rằng những người như thế này họ đã khóc nhiều lần nhưng sau mỗi giọt ngước mắt là họ lại đứng dậy và bước tiếp không hề nản chí , vậy thì chúng ta có đầy đủ tất cả mọi sự của tạo hóa thì tại sao lại phải khóc thét lên khi thiếu một chiếc áo chiếc quần, sự thiếu hụt của vật chất có thể lấy được nhưng thiếu hụt những khiếm khuyết trên cơ thể thì không bao giờ có . Hãy nhìn những tấm gương đó và rồi soi mình vào đó sẽ thấy ý chí của họ thật đáng quý bao nhiêu cho nên chúng ta càng phải trân trọng cuộc sống này, hãy hạnh phúc vì mình có đầy đủ cả chân lẫn tay , hãy vui vì mình sinh ra có trọn vẹn, có cả tình yêu thương che chở của bố mẹ bên cạnh

Lời tâm sự bộc bạch như một lời chiêm nghiệm sâu sắc muốn gửi đến cho con người chúng ta phải biết cố gắng vươn lên trong cuộc sống ,hãy trân trọng những gì mình đang có và sống kiên cường dũng cảm để đối mặt với cuộc sống này

Người chiến thắng chưa hẳn là người mạnh nhất mà là người có đủ niềm tin và dũng cảm để vượt lên phía trước . Cuộc sống không lấy cái gì của chúng ta và con đường chúng ta đi không phải bao giờ cũng trải đầy cánh hoa hồng mà còn có cả chông gai cho nên chúng ta phải biết vượt qua và trân trọng cuộc sống đáng quý này.

Loading...

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *